Thành quỷ cũng không buông tha ngươi review
====================================================================== Chương: Một chương toàn bộ.
Bạn đang xem: Thành quỷ cũng không buông tha ngươi review
Lâm Vĩ bị tóm gọn buộc mở đôi mắt ra. Mà thứ phải cậu chính là cơn khổ cực cùng với cảm xúc không khoẻ càng ngày càng khó chịu đựng ở ‘phía sau’. Trong không khí toàn bộ đều là vị quái lạ. Cậu đảo mắt, từ từ tỉnh táo apple lại. Thật cẩn thận nhúc nhích thân thể, một sản phẩm công nghệ nào này vẫn ngủ say ở trong khung người cậu ngay tức khắc theo cố kỉnh mà trượt ra ngoài. Còn chất lỏng trước đó bị thứ đồ vật chơi kia chặn đứng cũng lờ lững theo mặt đường cong mông chảy xuống dưới.
Cứ như vậy đón nhận một ngày new đối Lâm Vĩ mà nói trọn vẹn không xa lạ, ko đếm được xảy ra qua từng nào lần cơ mà cậu vẫn là không thể khiên chế được phát run lên. Nhục nhã, căm phẫn, ko cam lòng. Cơ thể đang run rẩy một cách tuyệt vọng còn bộ não lại đặc trưng tỉnh táo.
Lâm Vĩ dìu dịu xoay người đối mặt với kẻ đã cùng bổ chia dòng giường này.
Tư gắng nằm phía mặt vào cậu tạo nên vẻ mặt an lành đó được thấy được một giải pháp thật rõ nét, Trịnh Kiệt, đó là tên súc sinh này. Vô mốc giới hạn hiếp bức, vô tần số hung hăng giày đạp nghiền áp lên từ tôn của cậu, vô vàn lần mạnh mẽ tiến vào thân thể cậu. Một lượt xâm phạm, một cuốn băng ghi hình, còn mong muốn cậu trả giá từng nào nữa chứ?
Là phiên bản thân mình hết sức yếu đuối. Lâm Vĩ thổi lên hai tay bít gương mặt. Súc sinh! Súc sinh! Súc sinh!
Sau vài ba phút, Lâm Vĩ thả lỏng tay ra, hiện tại khung người cậu cũng đã dứt run. Ánh mắt cậu sáng rực nhìn chằm chằm vào khuôn mặt bình tĩnh của Trịnh Kiệt, tay từ từ sờ soạng về phía kẽ hở giữa nệm cùng ván giường. Lúc giơ tay lên thì đang cụ lấy một nhỏ dao lam mỏng.
Sẽ không cho anh thêm thời cơ để anh uy ức hiếp tôi nữa, cũng trở thành không lại mang đến anh chạm vào một ngón tay của tớ nữa. Chỉ cần anh lâu dài không rất có thể mở miệng ra lại.
Lâm Vĩ sử dụng động tác thật cẩn trọng ngồi xổm dậy, nhị tay cậu gắt gao nạm thật chặt một bên lưỡi dao, lưỡi dao sắc bén tạo cho bàn tay cậu bắt đầu chảy máu. Dẫu vậy cậu hệt như không hề phát chỉ ra mà càng thêm thắt chặt ngón tay. Một bên đó lưỡi dao đùng một phát đâm vào cổ bên bắt buộc Trịnh Kiệt, Lâm Vĩ dốc không còn sức nhanh nệm kéo về phía còn lại, một rạch tới cuối. Chất lỏng đỏ như tiết phun tung toé lên trên mặt thân thể è truồng của cậu. Trịnh Kiệt bước đầu co rút lên, nhì tay của gã gắt gao ngăn chặn động mạch quản làm việc cổ đã nảy ra làn da, khí quản cùng thực quản. Vài ba giây đồng hồ sau thân thể gã liền xong nảy lên, lặng lẽ cứng đờ lại.
Người hành hung vẫn chăm chú nhìn vào quy trình này, xung quanh không chút biểu cảm gì. Sau vài phút, ánh mắt Lâm Vĩ thảnh thơi cong lên, hình như còn lộ ra ý cười cợt mờ nhạt. Cậu buông lưỡi dao đã giảm đến xương bàn tay trái của bản thân ra, cần sử dụng tay đề xuất đem nó từ trong thịt nhổ ra ném mang lại dưới sàng. Chất lỏng màu đỏ phun ra rất hối hả rơi vào trên ra giường đã bị máu ngấm ướt, trải ra trong nháy mắt. Lâm Vĩ rất có hứng thú quan lại sát quy trình máu tự trào ra mang đến khi trở thành mất, sau đó nhàm chán co dãn thân thể, dịch đến kề bên giường rồi đứng lên.
Cậu bước chân đi về hướng phòng tắm, nửa đường đùng một cái nghĩ cho tới cái gì đấy lại con quay ngược trở về bên cạnh mép giường mà lại Trịnh Kiệt nằm. Cong eo xuống, Lâm Vĩ dùng dòng tay không có bị thương va đụng mí đôi mắt dù trước khi chết vẫn chưa từng xuất hiện thêm của Trịnh Kiệt. Đương nhiên, đối thủ không có phản ứng. Vì vậy cậu bỏ lỡ lòng hiếu kỳ, lại đi về hướng phòng tắm.
————————————————————————
Móc hóa học lỏng bẩn thỉu bẩn trong khung hình ra, rửa rửa đi vết máu cất ở sâu vào móng tay. Đem bản thân từ quanh đó vào trong đông đảo chà rửa sạch mát sẽ. Lâm Vĩ lại phi vào phòng ngủ, tìm kiếm ra cỗ ván thuốc từ ở bên trong gầm tủ chén. Miệng dấu thương sâu tới mức rất có thể thấy được xương còn vẫn không hoàn thành chảy máu, cậu cần rất cẩn thận mới có thể ở khi lau thô thân thể rồi mặc quần áo vào nhưng không mang máu văng ở mọi nơi. Thịt sát bên miệng dấu thương chính vì tắm cọ đã ước ao trắng bệch hơn thế nữa còn lật ra ngoài, Lâm Vĩ đè đầu một viên thuốc mở ra, lấy bột phấn rắc lên miệng lốt thương, tiếp nối khó khăn mà lại quấn băng gạc lại.
Làm dứt hết thảy cậu cảm thấy mình bao gồm chút đuối, cậu ngẫm nghĩ một chút rồi lại đi tới mặt giường. Trịnh Kiệt lúc này đã không còn chảy ngày tiết nữa, Lâm Vĩ nhấc lên mền cùng ra giường rước gã quấn lên, tiếp theo đẩy gã xuống giường. Sàn nhà phát ra một tiếng vô cùng nặng nề. Lâm Vĩ bắt gặp nệm cũng là 1 mảnh red color bèn nhíu mày chán ghét, tiếp nối đi lấy một bộ chăn gối ở bên trong tủ treo quần áo ra trải. Cuối cùng cậu cấp tốc nhẹn chui vào giữa cỗ chăn, tắt đèn, nhắm hai mắt lại.
Xem thêm: Có Nên Sử Dụng Quần Tất Sabrina Có Tốt Không ? Quần Tất Sabrina Natural Fit Ml Nhật Bản
————————————————————
Ngày hôm sau
Buổi sáng, Lâm Vĩ thuận theo đồng hồ đeo tay sinh học tập tỉnh lại. Cậu đã rất rất lâu rồi không có ngủ ngon y như tối hôm qua. Cậu cứ như thường xuyên lệ sau khi rửa phương diện thì sẵn sàng bữa sáng đơn giản cho bản thân, kế tiếp ra khỏi cửa ngõ đi làm. Khi tối quay trở lại cậu cài một không nhiều thức ăn uống chín, thậm chí còn còn từ bỏ buông thả phiên bản thân mà sở hữu một chai rượu đỏ. Chỉ là bắt đầu uống một ngụm thì cậu ngay tức khắc đứng lên, thay ly lấn sân vào phòng ngủ. Hình fan mà ra nệm quấn thành vẫn đang bảo trì nguyên dạng yên lặng tại 1 bên. Lâm Vĩ cách qua đá đá dòng đống kia. Đương nhiên, không tồn tại động tĩnh. Cậu hệt như chưa từ vứt ý định mà sử dụng tay bị thương cầm ly còn tay kia thì gồm ý định kéo số vải dệt tê ra. Vô cùng nhanh, đầu Trịnh Kiệt đã lòi ra ngoài, tóc rối bù, mắt nhắm nghiền, mũi thẳng, trên mặt bao gồm vết máu thô màu nâu. Lâm Vĩ xong động tác thu hút lại, lừ đừ hớp một ngụm rượu, sau đó dịch chăn khỏi trên khía cạnh Trịnh Kiệt rồi xoay vơi cổ tay. Hóa học lỏng đỏ sậm đổ trên gương mặt cứng ngắc. Cậu cúi đầu chú ý một hồi, bất chợt nhiên lấy ra giường đem đầu của đối phương che lên. Tiếp đến Lâm Vĩ đi trở về bên bàn ăn, rảnh rỗi đem hầu hết thứ sót lại nhai nuốt xử lý sạch sẽ, còn bình rượu đỏ cơ thì cậu đem vào phòng nhà bếp đổ không còn vào bồn rửa.
Dường như gần như thứ những bị phá hoại đó là do một bình rượu thì phải, mình lý do lại quên chứ, dòng bình rượu bị nêm thêm ‘nguyên liệu’ kia…
“Em bức anh đối xử cùng với em như vậy, tha thứ cho anh, anh ko làm như vậy thì vĩnh viễn số đông không thể chiếm lĩnh được em.”
————————————————————
Ngày đồ vật ba
Lâm Vĩ cứ đi có tác dụng như thường xuyên lệ, giải quyết xong xuôi bữa tối bắt đầu về mang lại nhà. Cậu tiện tay đem cặp công văn để lên bàn, tháo áo khoác, cởi vứt cà- vạt rồi xăn tay áo lên, kế tiếp trực tiếp đi vào phòng ngủ. Cậu lấy ra giường cùng bề mặt đất một chút, đầu Trịnh Kiệt lộ ra. Cậu xong một lát rồi sau đó dùng một không nhiều sức định đem cục bộ vải trên người Trịnh Kiệt phần đông kéo xuống. Ngày tiết khô đem ra giường thuộc thân thể địch thủ dính chung vào nhau có tác dụng khi Lâm Vĩ mang ra giường ra thì gồm chút khó khăn. ở đầu cuối cậu cũng trả thành, khung hình trần trụi của Trịnh Kiệt lộ ra ngoài.
Tiếp theo Lâm Vĩ nhặt nhỏ dao lam ra. Một mặt lưỡi dao dùng ra chóng bao lấy, một khía cạnh khác giảm lên phần da trên lồng ngực thi thể. Lòi ra xương ngực cùng xương sườn. Lâm Vĩ thử cần sử dụng tay đè gãy hay là bẻ gãy đoạn xương này tuy nhiên thất bại. Cậu như thể y như một nhỏ ruồi không có phương hướng cơ mà xoay xung quanh trong phòng, tiếp nối đột nhiên nghỉ chân lại rồi chạy về phía phòng bếp.
Lúc Lâm Vĩ trở về phòng thì trong tay có cầm một con dao phay. Đối phó xương cốt thì nên cần dùng phương pháp chuyên môn chưa hẳn sao? Cậu ngồi xổm bên cạnh Trịnh Kiệt mỉm cười ha ha lên. Cố sức huơ dao, cũng ko lâu lắm xương ngực ngay tức thì bể mấy khúc, chỉ là vì thịt thuộc mấy thành phần cơ thể vẫn còn dính bình thường với nhau nên Lâm Vĩ lại thay đổi qua cần sử dụng lưỡi dao, rước xương cốt cùng thịt đều bóc ra.
Rốt viên cả lồng ngực đều lòi ra ngoài.
Lâm Vĩ tất cả chút kích rượu cồn mà chuyển tay sờ vào trái tim im re kia, kế tiếp giơ tay chặt xuống giảm nó ra. Cậu đem nó để trên trên tay nhắm nhía một hồi rồi từ nửa dùng đao đem nó té ra thành hai cánh hoa. Bên trong ngoại trừ máu vẫn luôn là máu. Vẻ mặt Lâm Vĩ chớp mắt trở đề xuất dữ tợn. Cậu lấy trái tim đã trở thành hai cánh hoa kia trả lại chỗ cũ, đứng dậy hung hăng cho thi thể đã biết thành tàn phá tê một đạp. Sau đó cậu lại ngồi xổm xuống dùng ra giường mang dao phay và dao lam hầu như lau sạch mát rồi đẩy xuống sàng, ở đầu cuối run rẩy xuất hiện thêm giường mang Trịnh Kiệt bao lại lần nữa .
“Anh là thiệt lòng, Lâm Vĩ , em hãy tha thứ cho anh, anh rất có thể đem trái tim xé ra đến đến em xem, chỉ việc em tha thứ đến anh.”
——————————————————————————
Ngày lắp thêm tư
Thân thể không có tức giận gì mà lại Lâm Vĩ lại xin ngủ bệnh để tại nhà. Sau khi ăn được điểm tâm, cậu tức tốc cuộn người ở trên chóng ôm laptop xem phim. Một bộ phim tình cảm hài được xem như kinh điển trong lịch sử. Lâm Vĩ xem siêu nhiệt tình. Sau thời điểm hết phim thì vẫn sắp đến giữa trưa, cậu cảm thấy có chút đói tuy nhiên lại lười xuống giường kiếm ăn. Lại mở trang mạng ra xem một bộ phim mới tốt nhất xong, Lâm Vĩ tiện tay đem máy vi tính để nghỉ ngơi trên tủ đầu chóng rồi nhảy xuống từ bên kia giường nhưng mà Trịnh Kiệt nằm.
Lâm Vĩ xốc vải vóc lên, dùng tay rước thi thể nâng lên giường nhằm Trịnh Kiệt nằm tại phần gã đã có lần nằm. Cậu quan gần kề một hồi, tiếp nối đi cho trong phòng tắm vậy khăn mặt và hứng một chậu thau nước đi ra. Lâm Vĩ cần sử dụng sức chà vết dơ trên mặt Trịnh Kiệt. Máu và rượu đỏ sau khi khô thì bám dính chắc vào xung quanh Trịnh Kiệt, nhưng sau khi đổi qua mấy bồn tắm thì bọn chúng nó vẫn phát triển thành mất.
Lâm Vĩ tĩ mỉ giúp Trịnh Kiệt khôi phục lại gương mặt sạch sẽ, đùng một phát lúc này lại giương tay lên —— bốp —— một giờ đồng hồ tát tai vào trẻo. Cậu thấy không đủ lại giơ cao cánh tay ——
Cổ tay bị tóm gọn lấy, thi thể đột nhiên mở hai mắt ra. Lâm Vĩ bắt đầu kịch liệt giãy dụa nhưng mà lại bị đối thủ dùng một ít sức nhưng xoay fan gắt gao phòng chặn.
Xem thêm: Lợi Ích Và Tác Hại Của Việc Nghe Nhạc Khi Ngủ Có Tốt Không, Đeo Tai Nghe Khi Ngủ
“Được rồi chứ? Em còn chưa hả giận sao? Còn muốn giết chết anh mấy lần mới đủ đây?”
“Buông tay! ko đủ, trường tồn cũng không đủ, tôi hy vọng anh chết, ao ước anh chết!”
Lâm Vĩ lớn tiếng thét chói tai, liều mạng gặm xé gông cùm sẽ xiết lấy thân thể cậu. Trịnh Kiệt suýt chút nữa không phòng cậu lại được, cấp vã áp gần kề vào lỗ tai cậu kêu to: “Lâm Vĩ, anh đã bị tiêu diệt rồi, ngày kia em tự cạnh bên anh đã mau chóng đến mặt em đấy!”
Ngừng giãy dụa, Lâm Vĩ bồn chồn nhìn vào gã. Hình ảnh Trịnh Kiệt nữ tính in sâu vào trong mắt của cậu, lòi ra hàm răng white phau.
“Mãi mãi cũng không được đúng không? không vấn đề gì hết, ‘giết chết’ anh giống như thế, mấy lần cũng được, chỉ cần có một ngày em có thể tha thứ mang đến anh.”