Review Duyên Nợ Đào Hoa
Đào Hoa Trái của Đại Phong Quát vượt thì gần như là cửa nhà “kinh điển” rồi. Nghe danh vẫn lâu tuy thế khi bước vào con đường hủ nữ, tôi lại chần chừ không đọc. Nguyên nhân ư? Vì chỉ việc nghe cái brand name “Đào Hoa Trái” thôi, tôi sẽ đinh ninh rằng nó ngược. Trái tim tôi vốn mỏng manh lắm, không nỡ chọc mang đến nó thổn thức nữa. Ngay cả đợt mà lại cả trần thế rần rần vụ Tam Sinh Tam Thế, tôi vẫn cương cứng quyết đứng ngoài xem kịch. Chỉ hiểu được dù chưa một lần trải nghiệm tác phẩm của tỷ, tôi vẫn đứng về phía Đại Phong. Cố kỉnh rồi việc gì cho cũng đến, vào một trong những ngày rất đẹp trời nào đó, tôi đã nghĩ thầm: “Kệ! Ngược thì ngược! Tôi chấp!” Tôi tự nhủ lòng rằng đang ngồi viết một bài bác cảm nhận đàng hoàng, cơ bạn dạng là tôi bị Đại Phong lừa đau quá, thay mà gần một năm sau mới rất có thể ngồi gõ hầu hết dòng này đây.
Bạn đang xem: Review duyên nợ đào hoa
thời gian lướt cấp tốc đến ngỡ ngàng, tôi lại nghĩ giá chỉ như bên trên đời tất cả tồn trên một nơi hotline là cõi thần tiên…
Tống Dao – Kỳ thật ta yêu thương ngươi đã mấy nghìn năm, có muốn ngươi vẫn mấy ngàn năm.
Trên đời có rất nhiều loại thần tiên. Tất cả vị xuất hiện đã là tiên, có tín đồ vất vả tu hành thành tiên, lại sở hữu kẻ là thần tiên được nhặt về. Tống Dao Nguyên Quân chính là loại thứ 3. Nhớ năm đó hắn mặt đường đường là 1 trong vị công tử nỗ lực gia, khoáng đạt lại phong lưu, hình như cả đời phong phú an nhàn, lại vày một lời đoán mệnh “trọn đời cô loan” mà biến hóa trò cười cho tất cả thiên hạ. Số đông khuê con gái được hứa hôn cùng với hắn, không chạy trốn cùng tình lang thì bị nhà vua nhắm trúng. Nhà vua áy náy trả mang đến hắn một nàng công chúa thì nữ ta tính cho hắn đổ vỏ người con trong bụng. Đến khi chạm chán được cô gái mà hắn chân thành yêu thương, Tống Dao ở đầu cuối cũng viết bắt buộc một giai thoại. Trong giai thoại đó, hắn là tín đồ bắc mong uyên ương, chỉ có thể giương góc nhìn nàng lên kiệu hoa của kẻ khác. +1 like cho ông trời, công bằng quá, hoá ra trên đời chẳng ai bao gồm được toàn bộ :))))

Nhưng ông trời sắp đến sếp cũng khéo thay, ăn uống một chén mì, lại nuốt được viên linh đan mà Thái Thượng Lão Quân sơ ý làm cho rơi, Tống Dao tự nhiên thăng thiên, biến đổi một vị tiên tiêu dao tự tại. Mấy nghìn năm trên thiên đình, cùng Hoành Văn Thanh Quân kết giao bằng hữu, thuộc hắn chơi cờ, uống rượu, cũng thường thuộc hắn ngủ chung giường. Tống Dao vẫn luôn luôn cảm thấy bản thân quả thực khôn xiết may mắn. Cho đến khi Thiên Xu Tinh Quân và Nam Minh Đế Quân vì tất cả tư tình đề xuất bị kế hoạch kiếp, hắn lại dở người ngơ bị Ngọc Đế lừa xuống trần, biến chuyển gậy tiến công uyên ương. Trải qua bao chuyện dở khóc dở cười, Tống Dao bắt đầu nhận ra, ngần ngừ từ thời điểm nào trong hàng ngàn năm trên thiên đình của hắn, hắn đã luôn luôn mong muốn một người. Thứ cảm xúc này đâu đề xuất nói ra, chỉ cần ở mặt y như bây giờ là Tống Dao sẽ mãn nguyện lắm rồi, nào dám đánh đổi một ít bồng bột mà rẽ lỗi lên Tru Tiên Đài. Nghĩ về qua nghĩ về lại, hắn vẫn là đang được hưởng lợi, không mong gì thêm. Tuy vậy Tống Dao là một người tốt. Dù cho có hâm dở và thích làm màu thì hắn vẫn thực sự là 1 trong những người tốt. Chẳng đo lường và tính toán vướng mắc cũ cùng với Thiên Xu, hắn có tác dụng gậy phá uyên ương ko thành, lại còn ko nỡ để bạn ta chịu giầy vò nhưng ra tay cứu vãn giúp, bỏ mặc vi phạm thiên quy. Tống Dao vẫn luôn cảm thấy có tác dụng thần tiên là một trong những điều rất là tốt, từ bây giờ lại thản nhiên tiếp nhận kết cục của mình: “Đợi Tiên sử trên thiên tào xuống đón, Thiên Xu vào vòng luân hồi của Thiên Xu, Hoành Văn liên tiếp làm Thanh Quân của Hoành Văn, còn ta lên Tru Tiên Đài của ta.” hồ hết ngày mon ngắn ngủi ở thế gian trước khi bị mang về xử tội, hắn đang nghĩ thông hết rồi. Tru Tiên Đài thì sao? Hắn may mắn được thiết kế thần tiên, may mắn được ở mặt Hoành Văn bao năm qua, quả thực đã khôn cùng lời. Kệ xác hết đi, mong mỏi người sẽ ngàn năm, vậy thì tranh thủ làm cho thoả.
Ngờ đâu tất cả chỉ là 1 trong những màn kịch cơ mà Ngọc Đế cùng Ti Mệnh dựng lên. Tuổi trẻ em vô tri, Tống Dao đã từng có lần vì dòng tính cách phóng khoáng của hắn nhưng ra tay giúp người. Hắn đối với người khác tất cả ơn, hắn trước đó chưa từng để trong lòng, còn tín đồ khác bao gồm ơn cùng với hắn, hắn tốt nhiên không bao giờ chịu mắc nợ. Một hồi nhân nhân quả quả, ở đầu cuối hắn ngùi ngùi hiểu được: “Hoá ra duyên phận, chẳng qua đó là một món nợ yêu cầu trả.” Mất đi tổng thể tu vi cũng được, hồn phi phách tán cũng được. Tung biến đó là tan biến, hiểu theo cách khác, hắn đã thuộc Hoành Văn ở cùng cả nhà đến lúc tan thành sương bụi, vẫn là đời đời kiếp kiếp, thiên trường địa cửu. “Hoá ra tung thành tro bụi đó là như vậy. Kỳ thật cũng không tồn tại gì.”
Hoành Văn Thanh Quân – Đền bù rồi thì sao, không đền rồng bù thì sẽ thế nào?
Y là Hoành Văn Thanh Quân, hiện ra đã là thần tiên, được đích thân Ngọc Đế cùng Vương mẫu mã nuôi dưỡng, chấp chưởng văn vẻ của toàn thể thiên hạ. Chính vì từ nhỏ tuổi đã là tiên, lại trước đó chưa từng xuống thế gian nên chắc hẳn rằng y new bị một vị thần tiên từ trần thế là Tống Dao thu hút. Mấy nghìn năm tiêu diêu tự tại, thuộc Tống Dao đánh cờ, uống rượu, nghe hắn thở than về cái số kiếp “trọn đời cô loan”, lại cũng cùng hắn ngủ chung. Y cùng với Tống Dao mà nói, chưa phải là hứng thú muốn “thử cái mới”. Giả dụ nói Tống Dao thì thầm yêu y ngàn năm, thì Hoành Văn cũng do dự từ cơ hội nào cũng muốn hắn đang ngàn năm. Tống Dao đầu thai thành con gián, Hoành Văn ngày ngày mang điểm tâm đến mang lại hắn ăn. Tống Dao hoá thành nhỏ quạ, Hoành Văn ngày ngày ngồi dưới gốc cây thủ thỉ cùng hắn. Bao đời bao kiếp, nữ tính cùng tận tâm. Đến khi hóng được hắn thành người rồi, lại không nỡ phá vận đào hoa của hắn mà âm thầm lặng lẽ bỏ đi. Thiệt may sao, thần tiên cũng ko tránh nổi thiên mệnh. Vị Thái Thượng Lão Quân lơ là kia, lại vô tình tiến công rơi một viên linh đan. Mặc dù rằng mất đi đa số thứ thì đã sao, trở nên một tán tiên bên trên một hòn đảo bé dại thì đang sao, Hoành Văn cuối cùng cũng hóng được hắn trở về. Ta nợ ngươi, ngươi nợ ta, tất cả sau cùng chẳng còn nghĩa lý gì nữa.
Xem thêm: Trùng Sinh Thành Hệ Thống Review, Đam Mỹ Manh Văn: Trùng Sinh Thành Hệ Thống
“Hắn đứng dưới tàng cây tiên ngoài cửa tiên đậy trên hòn đảo nhìn ta, như gió xuân phảng phất dìu dịu lướt đến, như bố nghìn cây đào nở hoa rực rỡ.”

Thiên Xu Tinh Quân – Ai nợ ai hồ hết cho qua không còn đi, ta không thích quản nữa.
Một mối ân nghĩa Tống Dao vô tư, cũng vô tình chế tác ra, lại đổi mới một hồi duyên nợ nhân quả. Hắn chính là như thế, đối với ai cũng là tiện đường giúp đỡ, lại để cho những người ta mắc nợ mình quá sâu. Ngọc đế nói hắn là vươn lên là số có thể làm hòn đảo lộn thiên mệnh, tôi lại nghĩ, cái biến số này cũng là vì thiên mệnh tạo ra. Thiên Xu nợ Tống Dao một ân tình, lại vì ơn huệ đó mà bảo vệ hắn, cũng lặng lẽ âm thầm vì hắn hi sinh. Hoành Văn nói Tống Dao nợ Thiên Xu hết sức nhiều, dẫu vậy Thiên Xu với Tống Dao đến sau cùng là ai nợ ai? “Dây dưa suốt mấy năm nay, thật sự là mệt mỏi mỏi. Ai nợ ai số đông cho qua không còn đi, ta không muốn quản nữa.” chỉ việc một trong nhị người đàn họ ra đi, chỉ cần một trong hai kẻ hồn phi phách tán, các duyên nợ này sẽ không có gì tính nữa. Tôi từ hỏi ơn huệ sâu nặng trĩu ngàn năm bắt buộc quên được, lại phải tỏ vẻ đánh tình với những người kia, Thiên Xu đã cảm thấy thống khổ ra sao. Y muốn kết thúc vẹn cả đôi đường, lại chẳng thể tránh được nhân quả cùng số mệnh. Đến ở đầu cuối tính toán ngừng món nợ, cũng chính là lúc y cần quên đi.
Đã gieo hạt như là của nhân duyên xuống, chẳng ai tính trước được công dụng sẽ được gặt về. Đan xen xoay gửi một hồi, chiếc gọi là thiên mệnh, chẳng phải đó là hạt như là do bao gồm mỗi người tạo nên hay sao. Chiếc nhân quả trong truyện Đại Phong vi diệu lắm, nó khiến người đọc đi từ bất thần này đến ngạc nhiên khác, sau cuối phải ồ lên một tiếng: thì ra chính là như vậy. Chính vì nó vi diệu, bắt buộc yên trung tâm dù bị spoil đầy đủ đường, vẫn rất có thể mắc chữ A mồm chứ O nhưng mà gật cho dù tán thưởng.
Đào Hoa Trái không ngược, tôi dám cam đoan, bởi tôi đã mỉm cười sặc sụa trước dòng giọng điệu trường đoản cú thuật tào lao của Tống Dao. Cơ mà Đào Hoa Trái ngược, tôi cũng lại cam đoan, do khi đọc đến lần sản phẩm công nghệ 2, tôi đã quen với việc tưng tửng để cảm thấy được cái thâm thúy hơn che ở phía bên trong những câu chữ cất cánh múa của hắn. Toàn thể câu truyện như một dòng bánh nhiều lớp, từng tầng, từng lớp lại đem đến color riêng, khiến dư âm còn ứ lại siêu lâu, cũng lại hết sức tròn trịa.
Một chút lảm nhảm về vấn đề đạo văn
Tam sinh tam nuốm (Đường Thất) đạo văn của Đào Hoa Trái (Đại Phong quát mắng Quá) và tư phàm (Công Tử Hoan Hỉ) cùng một số tác phẩm nào không giống thì quá rõ ràng rồi không cần bàn cãi. Thực tế học tập thì nói là học tập tập, lấy xúc cảm thì đồng ý là đem cảm hứng, chả ai trách được. Loại đáng coi thường ở đó là thái độ của chị ấy Bảy kìa. Thôi nhất thời gác lại sự việc nhân phẩm, nói đến tác phẩm thì google một tẹo là ra cả tỉ dẫn chứng so sánh Tam sinh tam cố gắng với các tác phẩm kia, tôi không thích dẫn lại nữa. Về phần tôi, vì tò mò và hiếu kỳ nên đang đọc cả Tam sinh tam thế. Đào hoa trái và tư phàm thì đang viết bài nhận xét đàng hoàng. Biết nói sao giờ, cảm giác của tôi về Tam sinh tam thế đó là một nồi lẩu thập cẩm. Cóp địa điểm này một ít, véo vị trí kia một nhát, ở đầu cuối đắp lên một mẩu truyện cùng dàn nhân vật tương đối hoàn chỉnh, thậm chí còn khá mượt mà, nạp năng lượng cũng gọi là ngon. Tôi không bài xích lắm câu hỏi “mượn” này, vị đến thời khắc bây giờ, các cái na ná nhau ở các tác phẩm được ra đời hàng ngày trên văn bọn Trung Quốc không hề hiếm. Điều này không có ý che phủ cho bà Bảy đâu, cơ hội bà ý “mượn” vật phẩm của tín đồ ta thì loại của người ta vẫn là độc nhất kia ạ :))) Đáng nói tại đây cái cốt truyện hay nhân vật, trường hợp dựng chấm dứt để đấy thì ko còn ý nghĩa gì cả. Như câu hỏi xây một ngôi nhà, bao gồm đủ gạch, điều ta yêu cầu là ghép rất nhiều viên gạch lại với nhau bởi vữa, tiếp đến hoàn thiện, tô vẽ bài trí tùy ý để khi show ra cho khán giả, loại đập vào mắt ta đó là một tranh ảnh xinh đẹp, trả mỹ. Nếu như nói Tam sinh tam thế là một trong những ngôi đơn vị đẹp, thì ngoài việc đi “vay” gạch, bà Bảy cũng “mượn” vữa, “mượn” sơn tương đối nhiều. Cảm thấy của tôi khi đọc Tam sinh tam thế là nó cũng ko tệ. Tuy nhiên nếu để ý kĩ thì đang thấy có những đoạn truyện dẫn dắt cực kỳ sơ sài, qua loa mang lại nỗi không lưu lại bất cứ ấn tượng nào trong đầu. Vừa gọi câu trước, sang mấy câu sau tôi đang quên không bẩn cái mình vừa đọc. Cũng may là xen lẫn những đoạn sơ sài kia là hồ hết phần kết vô cùng nối mượt mà, câu văn cất cánh bổng nên thơ, thực sự sờ tay được đến tâm trí độc giả. Đây chính là những điểm sáng mà không tồn tại nó, Tam sinh tam nỗ lực sẽ chỉ như một đám láo độn, rời rạc, lẹo vá. Và tada… đoán xem, đầy đủ phần câu từ, văn phong bay bổng này được “mượn” từ bỏ đâu nè :)))) quả thực độc giả phải thiệt tinh ý, bắt buộc “cảm” nhiều hơn, gọi biết nhiều hơn thì mới hoàn toàn có thể phát hiện được chiếc kĩ thuật tối cao được gọi nôm mãng cầu là “đạo văn phong” này. Thậm chí là bạn buộc phải thích với đọc nhiều truyện của Đại Phong mới rất có thể phát hiện ra những cái tưng tửng, lãnh đạm nhưng cực kì sâu sắc, gợi hình sexy nóng bỏng quen nằm trong của tỷ được gài gặm một bí quyết tinh vi vào Tam sinh tam cố dưới bàn tay chị Bảy. Cũng chính vì vậy mà có rất nhiều fan chị Bảy, kể khắp cơ thể qua đường mới cho rằng 2 tác phẩm hoàn toàn không giống như nhau. Ừ thì nhìn từ ngoài rất khác thật :))) Tôi cảm giác để có được cảnh giới khéo léo như chị Bảy cũng ko dễ, buộc phải vẫn phần nào dành riêng cho chị một sự chăm chú nhất định. Thôi chấm dứt chủ đề vui này sống đây. Cảm ơn đang đọc.
Ps 1: mong mỏi biết nguyên nhân tôi nói rằng mình bị Đại Phong lừa thì chúng ta cứ hiểu truyện đi thì biết ha :))))) nói trước mất vui.
Xem thêm: Ăn Sắn Có Tốt Không - Ăn Sắn Đúng Cách Để Phòng Ngộ Độc Sắn
Ps 2: Đào Hoa Trái cũng từng được xuất phiên bản ở Việt Nam, cũng quá lâu rồi, không hề tái bản nứa. Tôi thì đợi ngày nó lên phim. Nhã Nam vẫn còn đó bộ “Long Duyên”, tôi đã đọc, đã và đang tranh thủ tải lúc sách vẫn còn đó trên kệ hàng, kẻo trễ như một ngày làm sao đó, chẳng thể tìm được nó, hoặc gồm chăng cũng chỉ là một đống cũ nát vào đám mặt hàng hạ giá bán ngoại chợ sách mà thôi. Long Duyên ko là đam mỹ, càng chẳng đề xuất ngôn tình. Cũng có lẽ bởi vậy, nó bắt đầu trơ vơ cùng bị hắt hủi giữa muôn vàn thể một số loại khác.Có thời hạn tôi sẽ đọc lại và review đàng hoàng. Tiếc cho 1 viên ngọc quý. Cơ mà ngẫm lại cũng ko có gì cả, có duyên ắt gặp.
Ps 3: quá lâu rồi, tra cứu mỏi mắt ko có tín đồ art nào ưng, ảnh cos cũng không nhiều, hồi đấy make up và trang phục lại cổ hủ quá. Tôi vẫn là ước mơ cũ, hoàn toàn có thể tự vẽ, tự ngắm. Cầm cố mà tiếng vẫn chẳng đi được cho đâu